Tài năng của anh hiếm, quý, và vì thế không dễ tiếp cận. Những người tìm đến anh trước hết phải khiến anh nhận ra rằng họ hiểu và trân trọng giá trị anh mang tới – đồng lý tưởng, đồng âm, tri kỷ. Sau Thanh Lam, chưa ai có thể chạm tới Quốc Trung ở tầng sâu ấy của âm nhạc, nơi tâm hồn Á Đông giao hòa với đẳng cấp thế giới.
Với cái tôi vừa phải – đặc trưng của thế hệ anh – cùng sự chuyên nghiệp và chừng mực, anh luôn giữ lại cho mình khoảng riêng cần thiết. Nhưng qua những chia sẻ đôi khi “đanh thép” trên truyền thông, ta vẫn nhìn thấy một mạch nguồn luôn chảy: niềm tin rằng âm nhạc đích thực là một “đạo sống”.
Chung, với anh, là đi tới tận cùng của lý tưởng trong mọi không gian, từ âm nhạc tới cuộc đời.